Hướng dẫn luyện phát âm tiếng Anh cho người mới bắt đầu hiệu quả nhanh
Chào mọi người, hôm nay mình kể cái nịt luyện phát âm tiếng Anh từ số 0 luôn nha!
Là người mới, bắt đầu sờ đến tiếng Anh. Mở video người ta đọc mẫu trên YouTube nghe muốn đứt hơi. Họ nói như gió, còn mình thì... đọc theo mà mồm cứng đơ, phát âm ra nghe "dở ẹc", kiểu "hello" thành "ha lô", "thank you" thành "sen kiu" nghe chướng tai vãi. Mình lẩm bẩm: "Sao khó quá vậy trời?!"
Xác định ngay vấn đề: Cái miệng mình không quen bẻ lái kiểu tiếng Anh rồi! Mình chụp đại cái gương bỏ túi ra soi. Làm thử cái âm "th" trong "think" coi sao. Đầu lưỡi đặt giữa răng cửa, phát âm... Xì hơi. Nghe đã khác hẳn cái kiểu "tink" quen thuộc. Tưởng đơn giản, mà nói hoài vẫn sai bét. Đến nản.
Vạch kế hoạch chi tiết:
- Bước 1: Bắt chước chính xác từng âm riêng lẻ. Mình google tìm "IPA English sounds pronunciation" trên YouTube. Chọn mấy video người bản xứ dạy rõ ràng, mặt hướng thẳng camera. Ví dụ cái âm /i:/ (trong "sheep") với /ɪ/ (trong "ship"). Họ nói sao, mình soi gương làm y chang: mở miệng rộng thế nào, lưỡi đặt đâu. Làm đi làm lại 20-30 lần mỗi âm, miệng ê ẩm. Mình cứ "i dài... i ngắn... i dài... i ngắn" cho đến khi quen.
- Bước 2: Lắng nghe chính mình. Đúng là xùy xoẹt. Giọng nghe như gà mắc dây thun luôn! Cứ thế là mình thu âm giọng mình đọc, rồi bật lên nghe lại. Trời ơi, nó không giống người ta chút nào. "Ship" nghe vẫn cứ là "síp" trơ trơ. Đứng hình mấy giây rồi... chấp nhận, tiếp tục tập.
- Bước 3: Dính âm với nhau. Tập xong từng âm, tới ghép thành từ dễ trước. Như "cat" /kæt/. /k/ dứt khoát xong liền chuyển sang /æ/ mở rộng miệng, rồi /t/ lưỡi chạm hàm trên. Mình đọc chậm rãi "kæææt" nghe khệnh khạng nhưng chấp nhận được hơn trước. Rồi nâng cấp lên cả câu đơn giản như "I have a cat". Đọc chầm chậm, chắc từng âm một, kéo dài ra "I.... haaaavv..... a.... kæææt". Cảm giác như nhai kẹo cao su trong mồm.
Khắc phục mấy cái khó như đá đái:
- Âm cuối: Người Việt mình hay nuốt âm cuối lắm. Tập trung đọc cho đủ đuôi. Ví dụ: "dog" là phải có tiếng "gờ" nhẹ ở cuối chứ không phải "đóc". Mình tự chửi thề: "Mẹ, phải phát ra cái đuôi chứ!".
- Âm gió: Mấy âm /θ/ (như "think"), /ð/ (như "this") cày hoài mới quen cái động tác để lưỡi giữa răng. Tha hồ xì xà xì xồ cho đến khi mỏi lưỡi. Người nhà nhìn như thằng khùng.
- Ngữ điệu: Nghe người ta nói tiếng Anh, giọng lên xuống như ca nhạc. Mình bật phim hoạt hình Disney, chọn cảnh ngắn, nghe kỹ giọng nhân vật lên cao chỗ nào, xuống thấp chỗ nào. Rồi bắt chước hết cỡ, đọc theo với vẻ mặt biểu cảm hết nấc. Thoạt đầu thấy ngượng chảy nước mắt.
Công cụ hỗ trợ chí mạng:
- Điện thoại: Dùng app có chức năng nhận diện giọng nói để đọc theo và so sánh. Nó báo sai là mình chửi thề rồi đọc lại đến khi nào nó chịu công nhận mới thôi, có khi chục lần một từ. Mất kiên nhẫn ghê.
- Từ điển online: Gõ từ nào cần tra là mở ngay, bấm nút nghe phát âm của cả Anh Anh, Anh Mỹ. Mở loa to để nghe cho rõ rồi nhại đi nhại lại.
- Gương bỏ túi: Vật bất ly thân. Đi vệ sinh cũng đem vào soi miệng tập. Khổ luyện đấy các bạn ạ.
Cái kết sau mấy tuần:
Không phải tự nhiên mà mình khoe. Mới đầu nói cứ như bị hóc xương. Giờ thì đọc mấy từ căn bản đỡ "sang chấn" hơn hẳn. Âm "th" cũng ra dáng "th", âm cuối cố gắng không nuốt, dù đôi khi vẫn quên. Quan trọng nhất là tự tin hơn hẳn khi mở miệng nói tiếng Anh. Biết mình nói sai nhưng ít nhất biết đường mà sửa. Nghe băng đài cũng phân biệt được mấy âm cơ bản, đỡ "ù cạc" hơn trước. Vẫn còn lỗi nhiều, nhất là lúc nói nhanh. Mồm chưa quen, đọc mấy từ dài như "comfortable" nghe vẫn méo mó hình thù. Nhưng thôi, kiên trì là thắng lợi các bạn ạ! Ai mới bắt đầu thì cứ bình tĩnh, từ từ từng bước như mình thôi.
Responses