Học Tiếng Anh Giao Tiếp Cho Người Mới Bắt Đầu: 5 Bước Đơn Giản Hiệu Quả
Ngày hôm nay thật là bận rộn mà phải cố chia sẻ ngay về cách tớ tự tập nói tiếng Anh giao tiếp cho mấy đứa mới bắt đầu như tớ hồi xưa. Chẳng phải chuyên gia gì đâu, chỉ là thằng mất gốc bắt đầu lại từ số 0 thôi.
Khởi đầu bỡ ngỡ
Tớ nhớ rõ hồi mới quyết tâm học lại, mở YouTube lên search mấy video tiếng Anh giao tiếp cơ bản. Xem được 10 phút thì đầu óc quay cuồng, người ta nói nhanh quá mà toàn từ lạ hoắc. Tắt máy nằm thở dài, tự nhủ "Thôi chết, học kiểu này không ổn rồi".
5 bước vật lộn của tớ
- Bước 1: Ép tai nghe quen âm: Tải ngay mấy app học phát âm về điện thoại. Ngày nào cũng bật lên nghe đi nghe lại mấy câu đơn giản kiểu "Hello, how are you?", rồi cố bắt chước. Lúc đầu nghe chẳng phân biệt nổi chữ "ship" với "sheep", phát âm nghe như gà mắc đờn.
- Bước 2: Thuộc lòng mẫu câu cứu nguy: Lên Google tìm mò "những câu tiếng Anh dùng hàng ngày". Chép ra giấy dán khắp nhà - dán cả vào bồn cầu luôn cho nhớ! Tập nói mỗi sáng khi đánh răng: "I'm fine, thank you!", "What's your name?" Giọng cứng đờ như robot nhưng kệ.
- Bước 3: Điên cuồng bắt chước: Mở phim hoạt hình Disney coi từng đoạn ngắn. Nghe nhân vật nói câu gì thì bấm dừng, lẩm bẩm nhại y chang giọng điệu. Mọi người nhìn tớ như thằng khùng khi đang đi mà tự dưng gào lên "To infinity and beyond!". Nhưng bất ngờ là giọng bớt ngang phè ra một tí.
- Bước 4: Chém gió dù biết sai: Đăng ký app có phòng chat nhóm nho nhỏ. Mỗi tối vào phòng, tim đập chân run nói mấy câu đã học thuộc. Lỡ gặp người hỏi khác điệu là toang, lắp ba lắp bắp kiểu "I... I... wait, sorry!". Có đêm xấu hổ quá đóng app luôn.
- Bước 5: Lùng sục chủ đề thực tế: Tự nghĩ ra mấy tình huống hay gặp nhất như đi mua đồ ăn, hỏi đường. Lên mạng lục tìm từ vựng liên quan, rồi tự giả bộ hỏi đáp một mình. Lúc nói chuyện thật ở quán trà sữa, quên sạch công thức, ú ớ được mỗi câu "Less sugar, please!".
Cái kết không như phim
Cảm nhận rõ nhất là tháng đầu chẳng đi được đến đâu, ngày nào cũng như đánh vật với chữ nghĩa. Rồi tự dưng một buổi sáng, tưởng tượng đang order cà phê mà bật ra được trọn câu "I'd like a black coffee, no sugar". Giật mình tự hỏi "Ơ mình nói à?".
Mấy tuần sau vô tình gặp ông Tây đi lạc đường, lưỡi vẫn cứng nhưng cũng diễn tả được "Go straight... then turn right" kèm múa tay loạn xạ. Ảnh gật đầu "Thank you!" làm tớ sướng rơn, về nhà khoe cả tuần.
Giờ thì đủ tự tin mua đồ ăn hay hỏi đường, tuy có lúc vẫn cà giật. À mà chuyện này quan trọng nè: tập phản xạ bằng cách nói dù sai còn hơn ngồi im! Tới giờ vẫn sai hoài đấy, nhưng chí ít tây nó cũng hiểu ý mình muốn gì rồi. Nản nhất là ngày nào cũng phải cày đều đều, ngưng 3 bữa là quên sạch!
Responses