Cách học tiếng Anh dành cho người mới bắt đầu: Làm sao để vượt qua sợ hãi và nói lưu loát
Mọi chuyện bắt đầu từ cái lần mình bơ vơ ở sân bay Bangkok. Người ta hỏi bằng tiếng Anh, mình đứng như trời trồng. Mồ hôi chảy ròng ròng, tim đập thình thịch. Về nước là mình quyết tâm học cho bằng được.
Bước đầu toàn đập đầu vô tường
Mua cả chồng sách dạy giao tiếp thấy mà hoa mắt. Ngày nào cũng chăm chỉ ngồi học từ vựng. Được 3 bữa mở miệng tập nói thử, cái lưỡi cứng đơ. Phát âm nghe như gà mắc đẻ. Muốn bỏ cuộc luôn lúc đó.
- Mở YouTube coi clip dạy nói: Nghe người ta nói như gió, quay sang tập đọc theo - chửi thề một tràng vì nói không nổi.
- Tải app học giao tiếp: Được mấy câu đơn giản kiểu "Hello, how are you?" rồi tắc tị.
- Rủ bạn thân tập nói chung: Cả hai nhìn nhau cười như điên vì phát âm sai be bét.
Cái bước ngoặt khốn khổ
Thằng bạn rủ đi gặp mấy đứa Tây ba lô. Đang lì lợm từ chối thì nó lừa mình ra quán cà phê gặp sẵn rồi. Run như cầy sấy. Chúng nó hỏi đủ thứ chuyện mà mình chỉ biết:
- Cười trừ
- Gật đầu lia lịa
- Lẩm bẩm "Yes, yes"
Về nhằm mặt phản ánh cả buổi. Không ngờ chúng nó lại bảo: "Không sao, bọn này cũng ngọng líu ngọng lô thôi".
Thế là làm liều
Sáng nào cũng ra hồ Gươm săn Tây như thợ săn. Ban đầu cứ đứng cách xa 10 mét nhìn dòm. Rồi hít một hơi thật sâu:
- Bước lại gần thằng Tây đang lúi húi đọc bản đồ
- Chìa bản đồ ra: "Where... this place?" giọng run bần bật
- Thằng Tây nhìn mình cười tươi: "Ah Hoan Kiem Lake! You here!"
Cái cảm giác nghe hiểu được nói gì nó đã phê lòi chân lông. Từ đó thành nghiện.
Bí quyết bố láo của mình
Mỗi ngày làm 3 trò ngu ngốc:
- Vác mặt ra khách sạn phụ bưng bê, cố tình "lỡ tay" đổ đồ để lũ Tây bảo: "Be careful!"
- Ăn trưa ở chỗ đông khách Tây, cố ý ngồi chung bàn hỏi dăm ba câu xàm xí
- Đứng giả vờ bán hàng ngoài phố cổ để bị mấy đứa nước ngoài mặc cả
Hồi đầu toàn nói tiếng Anh như tiếng… Việt chưa sõi. Rồi tự dưng nhận ra phản xạ tự đến. Mình chả học theo sách vở gì nhiều mà phần lớn bắt chước:
- Người ta hỏi sao, mình hỏi lại y vậy với người khác
- Quất đại mấy thành ngữ nghe được: "Dead tired!", "Piece of cake!"
- Mạnh dạn phát âm sai, đợi người ta cười rồi chỉnh lại
Giờ thì sao?
Sau đúng 4 tháng, cái lần đi đón thằng bạn nước ngoài ở sân bay mới ngầu:
- Cướp mic tay phượt thủ hướng dẫn giải thích cho nguyên đoàn
- Chém gió cả tiếng đồng hồ trong taxi về phố
- Đêm ấy nó còn lèo nhèo: "Mày nói nhiều quá tao mệt!"
Quan trọng nhất là đéo bao giờ sợ nữa. Sai thì sửa, quên thì tra cứu. Giờ có máu còn chủ động mò lên tận phố Tây dân chài nữa cơ. Cứ nhảy vào là xong!
Responses