Bí quyết không sợ nói cách giao tiếp tiếng anh lúc bắt đầu
Sáng nay ngồi nhìn cái video hội thoại tiếng Anh trên YouTube mà tim đập thình thịch. Muốn nói theo mà mồm cứ cứng đơ, biết mấy câu đơn giản kiểu “Hello, how are you?” mà lúc cần cứ nghẹn trong cổ. Chẳng thèm suy nghĩ nhiều nữa, tớ cầm luôn điện thoại quay phim tự nói một mình.
Đập Tan Cái Sợ Ban Đầu
Không cần phức tạp gì đâu, cứ làm vầy:
- Bước 1: Ngồi lì trước gương nhìn chằm chằm vào mặt mình. Tay nắm chặt quyết tâm kiểu như sắp đánh nhau ấy.
- Bước 2: Bật lên một video ngắn ngắn, có phụ đề. Nghe xong câu nào thì bấm dừng ngay, quay camera điện thoại lại đọc y chang câu đấy. Mở miệng nói thật to dù giọng run cầm cập, kiểu như “My… name… is…”.
- Bước 3: Xem lại ngay cái clip mình vừa quay. Thấy mặt mình nhăn nhó mà tiếng ú ớ phát buồn cười. Ừ thì chả hay ho gì, nhưng mà làm riết rồi quen cái cảm giác nghe giọng mình nói tiếng Anh.
Vật Lộn Từng Cái Bối Rối
Làm được tầm 3 hôm thì chợt nhớ ra có app luyện nói, thử bật lên ghép câu. Lần đầu đọc một đoạn dài kiểu giới thiệu bản thân, app chấm điểm ư… 40/100. Ngượng muốn chui xuống đất! Nhưng không bỏ cuộc, cứ đọc đi đọc lại chỗ bị ngắt quãng hoài. Đọc tới mức lưỡi nó quen dần chuyển âm “th” cho đỡ giống… chữ “t” nữa. Lần thứ năm thì điểm lên 65, ngồi cười một mình như được mùa.
Cái Sướng Khi Đứt Một Câu Chuẩn
Tình cờ gặp ông Tây ở công viên hôm rồi. Ổng hỏi đường mà tim tớ đập thình thịch lại. Nhưng bất ngờ cái mồm nó tự mấp máy: “Turn left... then go straight!” Nghe phát ra hết câu mà không vấp, ổng còn cười gật gật “Thank you!”. Cảm giác lúc đấy kiểu như vừa hạ gục con boss trong game ấy. Về nhà ngồi nghĩ mải, hóa ra chỉ cần vài câu căn bản ngấm vào đầu là đủ dùng trong nhiều tình huống rồi. Giờ thì lúc nào rảnh cũng bật điện thoại tự nói lảm nhảm, quen rồi chẳng thấy ngại nữa!
Responses