Phương Pháp Pimsleur Tiếng Anh Cho Người Mới Bắt Đầu; Học Tiếng Anh Từ Con Số 0 Dễ Dàng

Đọc tiêu đề chắc mấy bạn tưởng tớ xạo. Học từ số 0 mà dễ dàng á? Thực sự mấy tháng trước tớ cũng nghi ngờ lắm. Muốn học tiếng Anh lại từ đầu do công việc cần gấp, ra hiệu sách thấy cả rừng giáo trình, app, đọc xong hoa cả mắt. Cuối cùng quất đại cái app cũ tên Pimsleur, kiểu "thôi đốt cháy giai đoạn luôn, học kiểu gì cũng được, miễn nói được vài câu".

Bước Vào Mớ Hỗn Độn Ngày Đầu

Ngày đầu mở app lên, hốt hoảng luôn. Tưởng có chữ cho đọc theo, ai ngờ nó chỉ toàn tiếng không. Người ta bảo "Repeat after me", mà chả hiểu "me" là thằng nào. Chỉ có mỗi câu tiếng Việt giới thiệu sơ sơ, xong quăng thẳng vào hội thoại tiếng Anh. Tớ cứ ngồi như trời trồng, não trắng xóa, lúc đó chỉ muốn xóa app liền. Nhưng mà đã bỏ tiền mua rồi, tiếc nên ráng ngồi nghe tiếp.

Vật Lộn Từng Câu, Từng Chữ

Cái hay của thằng này là nó bắt mình lặp lại liên tục. Nghe câu "Hello, how are you?", nó đọc chậm, đọc rõ, đọc từng bộ phận của câu, giống như ai đó nhai cơm cho mình vậy. Xong nó bảo "Now say it". Tớ ú ớ trong miệng, nói sai bét, nó chờ một tí rồi đọc mẫu lại. Cứ thế. Đau đầu nhất là giai đoạn yêu cầu ghép câu từ mấy từ rời rạc nó dạy trước đó. Nó hỏi câu "Bạn có muốn uống gì không?" bằng tiếng Anh, xong im lặng chờ. Tớ bật ngay tiếng Việt trong đầu: "Có... muốn... uống... cái gì... à do...". Trời ơi, như bị tra tấn. Nhưng lạ cái, sau mấy lần vật lộn vậy, tự nhiên mấy câu đơn giản nó dính vào đầu lúc nào không hay.

Cứ Thế Mài Giũa Từng Ngày

Tớ đặt lịch học nghiêm túc: Sáng nào cũng 30 phút, trước khi đi làm. Nó chỉ có mỗi việc:

  • Nghe: Nghe mẫu
  • Lặp Lại: Nhắc lại theo đúng như con vẹt
  • Trả Lời: Tự trả lời theo ngữ cảnh nó đưa ra, nó không nói trước đáp án.
  • Lặp Lại Kiến Thức Cũ: Bài mới luôn có ôn lại câu bài hôm trước.

Mệt! Thực sự là mệt não. Nhiều hôm vừa tập trung nghe vừa buồn ngủ gật gù. Nhưng kiên trì tầm 1 tuần thì thấy lạ: Nó không đòi hỏi biết chữ hay viết gì cả, cứ bật audio lên và làm theo. Học trên xe bus hay đi vệ sinh cũng được. Tự dưng đầu tớ bắt đầu quen với cái cách nó hỏi, cách nó chờ mình trả lời.

Cái Khoảnh Khắc "Ồ Ra Là Vậy"

Tầm bài thứ 10, đang học thì thằng bạn Mỹ gọi video hỏi thăm. Tớ đang ngà ngà mấy từ "coffee", "would like" buổi sáng, xong tự nhiên nó hỏi "Hey man, you wanna drink something?". Thần hồn nát thần tính, tớ không kịp suy nghĩ, mồm bật ra: "Uh... coffee please!". Xong cắn lưỡi luôn, tự hỏi sao nói được? Thằng bạn ngớ người cười "Whoa! Since when you speak English?". Tớ cười trừ, nhưng trong lòng mừng rơi nước mắt. Có cảm giác như mấy bài cật lực sáng giờ nó len lỏi từ tai xuống miệng lúc nào không hay.

Kết Luận Dành Cho Con Số 0 Giống Tớ Ngày Xưa

Học xong khóa đầu rồi, giờ có thể giao tiếp cơ bản đủ dùng: chào hỏi, hỏi đường, đặt đồ ăn, nói sở thích... Giờ nhìn lại:

  • Ưu điểm: Dễ bắt đầu, không cần biết mặt chữ, cứ nghe và nhại thôi. Giọng chuẩn (hơn tớ tưởng), phản xạ nói tốt hơn hẳn học kiểu câm.
  • Khuyết điểm: Giá cao, bài nói hơi máy móc (kiểu gặp nhau toàn hỏi 'do you understand English?' hoài), cũng không học được nhiều từ vựng. Ai cần đọc viết hay học ngữ pháp thì không hợp.

Nếu bạn chán học chữ và sợ ngữ pháp như tớ, muốn tập nói cấp tốc thì nó được đó. Nhưng phải gắn bó nghiêm túc 30 phút mỗi ngày, đừng bỏ ngang, vì nghe không hiểu ngày đầu là chuyện thường. Còn nếu muốn giỏi toàn diện thì tìm đường khác, thằng này chỉ dành riêng cho dân mới vô, sợ tiếng Anh đến mức muốn đau đầu mà phải bật nói được ngay như tớ thôi. Không tin cứ thử, đảm bảo gặp đúng cảnh như tớ lúc đầu!

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *