Làm sao để học tốt tiếng Anh cơ bản Trung tâm dạy tiếng Anh cho người mới bắt đầu nào tốt
Lần trước tôi ngồi uống trà đá với thằng bạn, nó cứ khoe khoang tiếng Anh như gió, xem phim không cần vietsub mà mình thì cứ ngậm tăm. Thế là tôi quyết tâm đập đá, kiếm trung tâm nào đó để học lại từ đầu mà đầu óc cứ mông lung. Mở mạng ra gõ "chỗ dạy tiếng Anh cho người mất gốc", trời ơi lòi ra cả trăm cái tên quảng cáo ngợp trời. Chỗ nào cũng hứa "3 tháng giao tiếp thành thạo", "cam kết đầu ra", nghe sướng tai nhưng lòng vẫn thấy loạn.
Bước đầu lăn xả đi học thử
- Sáng thứ bảy, xách ba lô lên đến trung tâm đầu tiên. Nghe nói giáo viên bản ngữ nổi tiếng, tưởng tượng được nói chuyện như Tây... ai ngờ lớp đông nghẹt gần 30 người. Cô giáo nói lia lịa, tôi ngồi đó mà mặt ngơ như con nộm, chẳng hiểu gì cả. Buổi thử nghiệm kết thúc trong tiếc nuối.
- Chiều chạy sang trung tâm khác, lớp chỉ 10 người. Cô giáo người Việt dạy siêu nhiệt tình. Nhưng nghe bảo học phí khoá căn bản thôi đã ngót 10 triệu, trong khi lương tôi cũng dè xẻn. Đành lắc đầu, hơi tiếc vì cô dạy dễ hiểu thật.
- May quá, hôm sau lang thang trên facebook, chợt thấy quảng cáo trung tâm bé tí gần nhà. Giáo viên cũng là người Việt nhưng từng du học, học phí vừa túi tiền. Đăng ký học thử ngay, lớp 6 học viên thôi. Lần này thấy khá ổn, cô dạy tỉ mỉ, hay nhắc lại. Tôi đặt bút kí hợp đồng luôn, bụng nghĩ "thôi đánh liều một phen".
Vật lộn những ngày đầu nhập học
Tuần đầu tiên, tôi mua sách vở đàng hoàng, đi học đúng giờ như học sinh. Bài học bắt đầu bằng bảng chữ cái với phát âm cơ bản kiểu "a bờ cờ". Tôi cứ tưởng dễ ẹc, ai ngờ nghe cô giáo đọc rồi bắt chước mà cứ líu lưỡi. Chữ "Ship" thì đọc thành "Síp", chữ "Chip" thì thành "Chíp". Cô giáo cười bảo "Em phải chu miệng ra, để lưỡi thế này...". Tập hoài mà miệng mỏi nhừ.
Đánh vật với ngữ pháp và từ vựng
Rồi tới phần ngữ pháp khó nhằn. Học "to be" thì dễ, nhưng tới hiện tại đơn (present simple) với quá khứ đơn (past simple) thì đầu óc tôi quay cuồng. Sao "I eat rice" được mà "He eats rice" lại phải thêm "s"? Rồi hôm qua ăn cơm lại phải nói "I ate rice"? Tôi cứ lẫn lộn hoài, làm bài tập sai chỏng chơ. Cô giáo thấy vậy, liền dành ra 15 phút sau mỗi buổi chỉ để giải thích riêng cho mấy đứa "gà" như tôi. Từ vựng thì cũng vật vã. Mỗi ngày phải nhồi 10-15 từ mới. Có những từ như "through" hay "though" đọc mãi không phân biệt nổi. Về nhà tôi lấy giấy note dán đầy tủ lạnh, dán cả lên gương nhà tắm để học thuộc. Đứa con tôi cười "Bố nằm ngủ mà miệng lẩm bẩm từ tiếng Anh".
Lột xác nhờ kiên trì + chiến thuật
Khổ sở thật, nhưng tôi không bỏ cuộc. Áp dụng mấy chiêu này mới đỡ:
- Luyện nghe kiểu "tắm ngôn ngữ": Sáng nào đi xe máy đến công ty cũng bật podcast tiếng Anh đơn giản, dù ban đầu nghe như vịt nghe sấm. Nghe nhiều thành quen tai, dần dần bắt được vài từ quen.
- Cố gắng phản xạ bằng tiếng Anh trong lớp: Dù nói sai, nói chậm cũng cố gắng phát biểu. Cô giáo khen làm tôi sướng rơn. Mới đầu thì: "I... go... school... yesterday...". Giờ đỡ hơn: "Yesterday, I went to school".
- Tìm tây xin nói chuyện: Ra bờ hồ Hoàn Kiếm, thấy mấy ông Tây ba lô là "xin ké" chào hỏi. Họ khá thoải mái, nói chậm lại cho mình hiểu. Lần đầu run cầm cập, giờ đã tự tin hơn nhiều.
Thành quả sau 4 tháng "khổ luyện"
Giờ nhìn lại quãng đường vật lộn, tôi thấy mọi thứ đều đáng. Điểm kết thúc khoá, tôi làm bài kiểm tra ổn, không phải học lại. Quan trọng hơn là tôi không sợ nói tiếng Anh nữa. Đi siêu thị hay quán cà phê, gặp Tây có thể hỏi đường, giới thiệu đồ ăn Việt đơn giản bằng những câu đủ hiểu. Mặc dù đôi khi vẫn vấp, ngữ pháp chưa chuẩn, nhưng không bị "đơ" hay toát mồ hôi như trước nữa. Thằng bạn giờ gọi video call chửi tôi bằng tiếng Anh, tôi cũng chửi lại được vài câu đủ hiểu, nó cười bò. Cuộc đời thay đổi từ khi không còn "ngọng" tiếng Anh, chứ đùa!
Responses