Cách học tiếng Anh hiệu quả cho người mất gốc: Giải pháp dễ áp dụng mỗi ngày / Cách tự luyện tiếng Anh cho người mất gốc hiệu quả bất ngờ

Mình phải thú nhận một sự thật đau lòng: tiếng Anh của mình từ thời đi học đã rơi vào cảnh… không có gốc. Đúng nghĩa không gốc luôn ấy, như cái cây bị chặt ngang vậy. Đi làm công ty đa quốc gia, đồng nghiệp hỏi dăm ba câu cơ bản mà mặt đỏ tía tai, cứ như gà mắc tóc. Xong rồi đêm về trằn trọc, tự nhủ “sống chết gì cũng phải lột xác”.

Cứ Đâm Đầu Vào Tường

Ban đầu, mình nghĩ đơn giản lắm. Tải đại mấy app học tiếng Anh trên điện thoại về, chăm chỉ mười mấy ngày đầu. Rồi thì… chán! Toàn mấy bài tập lặp đi lặp lại kiểu "apple là táo". Buổi trưa làm mệt, vừa mở app ra đã buồn ngủ díp mắt. Thế là bỏ. Xong chuyển qua đăng ký khoá học online của một trung tâm nổi tiếng. Nghe quảng cáo là "học với giáo viên bản xứ, giao tiếp cấp tốc". Mông lung lắm. Được 2 tuần, bài tập ngày càng nhiều toàn từ vựng khó nhằn, học trước quên sau. Tiền thì mất, kiến thức chẳng thấy đâu, chỉ thấy đau hết cả đầu.

Vấp Ngã Rồi Mới Tìm Được Đường

Lần thứ ba bật khóc vì bất lực (thật đấy!) cũng là lúc mình quyết định bỏ hết mấy cái kế hoạch hoành tráng đi. Thôi thì bắt đầu lại từ con số 0. Đúng kiểu mất gốc. Tìm hiểu kỹ hơn, đọc kinh nghiệm từ những người đi trước, mình đúc kết ra được ba thứ phải làm hàng ngày:

  • Nghe như người điên: Không phải nghe bài học khô khan. Mình bật nhạc US-UK, podcast chuyện vặt vãnh bằng tiếng Anh suốt ngày. Lúc nấu cơm, rửa bát, đang đi bộ... Tai cứ dán vào cái loa điện thoại. Chẳng hiểu gì mấy ngày đầu, nhưng cứ để cho âm thanh nó ngấm. Dần dần bắt được vài từ quen quen, như kiểu "hello", "today". Mừng muốn rớt nước mắt!
  • Tự nói chuyện một mình: Nghe hơi… điên? Kệ! Mỗi sáng đứng trước gương, nói ra bất cứ thứ gì nghĩ trong đầu. "Today I drink coffee. Coffee very hot. Oh!". Nói chậm, nói sai cũng kệ. Cứ nói. Quan trọng là đẩy cái sợ với ngượng ra khỏi người. Trước đây cứ mở miệng ra là sợ phát âm sai, bị chê. Giờ ở nhà chả ai chê mình cả, tha hồ mà diễn.
  • Nhìn cái gì cũng dịch ra tiếng Anh: Đi làm, thấy cái bàn - nghĩ ngay "table", ly nước - "glass of water". Ngay cả khi lướt facebook, gặp bài viết tiếng Việt cũng cố gắng dịch lõm bõm vài câu sang tiếng Anh trong đầu. Có nhiều cái dịch ra nghe ngớ ngẩn vô cùng, nhưng mặc kệ. Làm quen với việc nghĩ bằng tiếng Anh, dù chỉ là cấp độ sơ cấp nhất.

Kết Quả? Điều Bất Ngờ Nhỏ

Kiên trì cái ba thứ "tầm phào" đó được khoảng nửa năm, mỗi ngày chừng 30-60 phút thôi, không căng thẳng. Mình chẳng học ngữ pháp cao siêu, không nhồi nhét 50 từ vựng mỗi ngày. Nhưng mà bỗng một hôm, gặp thằng Tây lạc đường ở khu phố cổ. Nó hỏi đường bằng thứ tiếng Anh nghe ậm ừ khó hiểu. Mình thở ra, hít vào, rồi… chỉ tay, miệng bật ra được mấy câu đơn giản: "Go straight! Then turn left. You see yellow house!". Ôi giời ơi! Thằng Tây kia hiểu và nở nụ cười tươi rói. Mình còn không tin là mình làm được. Vẫn nói sai ngữ pháp, vẫn ngọng líu ngọng lịu, nhưng mà giao tiếp được! Cái cảm giác đó không gì sánh bằng.

Giờ mình vẫn tiếp tục duy trì đều đều. Không phải để thành master tiếng Anh gì cao siêu. Chỉ là không sợ hãi, không ngại nói nữa. Biến nó thành một phần tự nhiên như hít thở thôi. Ai đang chán nản vì mất gốc, đừng bỏ cuộc. Kiểu gì cũng tìm được cách của riêng mình!

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *