Vì sao người đi làm nên chọn khóa học tiếng Anh giao tiếp? Phương pháp học hiệu quả

Chào cả nhà, hôm nay chia sẻ thật về chuyện học tiếng Anh giao tiếp của tui nha. Tui cũng đi làm văn phòng bình thường thôi, lương ba cọc ba đồng, mà công việc thì cứ đòi giao tiếp với mấy ông Tây. Đã dốt tiếng Anh mà còn sợ nữa!

Hồi đầu cực lắm. Có lần sếp giao gọi điện cho đối tác nước ngoài, tim tui đập thình thịch, tay run bắn lên, nói được mỗi câu "Hello... how are you?" xong đứng hình luôn. Khổ thật sự! Biết là mình không nói được nhưng công việc đòi hỏi, cơ hội tốt vuột mất.

Quyết Tâm Học Lại Từ Đầu

Tui nghĩ mãi. Ngồi nhìn mấy đứa đồng nghiệp nói chuyện tự nhiên với Tây mà ganh. Quyết không chịu thua. Bắt đầu rục rịch tìm khóa học giao tiếp cho người đi làm. Tại sao phải chọn loại này?

Vì ba cái này:

  • Thời gian eo hẹp: Đi làm về mệt lắm rồi, học mấy chương trình dài lòng thòng không chịu nổi. Cần cái gì ôn thiệp, học xong dùng được ngay.
  • Nói nhiều hơn viết: Việc tui cần nhất là giao tiếp miệng, mở mồm ra nói được chứ không phải ngồi làm bài tập ngữ pháp suốt.
  • Tình huống thật: Muốn học cách nói chuyện trong meeting, trao đổi email đơn giản, hay thậm chí là tán gẫu với đồng nghiệp nước ngoài nữa.

Tui chọn một khóa chuyên về giao tiếp thực tế cho dân công sở. Đóng tiền xong, lên kế hoạch học nghiêm túc.

Lôi Ghế Ra Ngồi Học Thật Nè

Buổi đầu tiên nhớ mãi. Giáo viên kêu học viên đừng sợ sai, cứ mở miệng nói ra. Lúc đầu ngại chết đi được, nói câu nào mặt đỏ câu đó. Tập phát âm từng từ một. "Schedule" không phải là "sê-đun" mà phải bật hơi "ske-jul". Khổ vậy đó!

Mỗi buổi học là một tình huống công việc cụ thể:

  • Viết email hỏi han đối tác sao cho lịch sự.
  • Cách trình bày ý kiến ngắn gọn trong meeting.
  • Luyện nghe mấy cuộc gọi hội nghị, chỗ nào không hiểu thì cứ "Could you repeat that?" mặc kệ.

Quan trọng nhất là phải nói thật nhiều. Giáo viên kêu cứ tưởng tượng đang nói chuyện với bạn, đừng nghĩ nhiều quá. Mỗi ngày tui dành ra 15 phút sau giờ cơm trưa, coi video ngắn bằng tiếng Anh rồi... nói một mình trước gương! Ban đầu thấy ngớ ngẩn, nhưng dần quen.

Cái Kết Có Hậu Đây Rồi!

Sau 3 tháng, cứng họng hẳn. Không phải giỏi nhưng đỡ "đơ" hơn trước nhiều. Tự tin nhất là lần được chỉ định làm interpreter cho sếp trong một buổi gặp khách nước ngoài nhỏ. Tui dịch được 70-80% ý của hai bên. Mồ hôi vẫn chảy nhưng miệng nói ra được. Sếp khen một câu "Em tiến bộ thấy rõ!", sướng rơn!

Hiện tại vẫn học tiếp. Nhìn lại, khóa học giao tiếp giống như cái phao cho kẻ đuối như tui vậy. Giờ có thể:

  • Chủ động bắt chuyện với sếp Tây trong giờ giải lao (dù chỉ là hỏi thăm thời tiết!).
  • Đề xuất ý kiến trong cuộc họp bằng vài câu ngắn mà không run.
  • Đọc hiểu được hầu hết email công việc, không cần Google Dịch quá nhiều.

Đó, tui học kiểu vậy đó. Không cao siêu gì đâu, chỉ cần kiên trì và chọn đúng thứ mình cần. Người đi làm mà chịu khó bỏ chút thời gian thì chắc chắn vượt qua nỗi sợ này được. Chúc cả nhà học vui!

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *