Cần học gấp tiếng Anh giao tiếp | khóa học tiếng anh giao tiếp cho người đi làm tốt nhất
Hôm qua tôi mới tát ngay cái lưng bàn tay vào trán tự hỏi, sao đi làm bao năm mà tiếng Anh vẫn như vịt nghe sấm. Chuẩn bị meeting với đối tác nước ngoài, mồm thì ấp a ấp úng, tay vung như chém chả ấy. Thật là phải thay đổi gấp!
Quá trình lùng sục khóa học
Đầu tiên tôi lên mạng gõ bừa mấy từ "tiếng Anh cho người đi làm". Ui trời ơi, loạn xì ngầu luôn. Cái nào cũng quảng cáo:
- Dạy 1 kèm 1 với Tây chính hiệu! (mở ra toàn gia sư Filipin)
- Cam kết giao tiếp sau 3 tháng! (đọc kĩ thì viết chữ siêu nhỏ "tùy năng lực học viên")
- Giáo trình chuẩn quốc tế! (ảnh chụp mờ oạch, nhìn quen quen hình như photo lậu)
Tôi tốn nguyên buổi trưa ngồi lọc, cuối cùng chọn đại một trung tâm có cái tên nghe Tây Tây. Lý do? Họ để sẵn cái form test trình độ free. Điền xong cái bảng hỏi dài ngoằng, kết quả trả về khiến tôi sượng trân: "Bạn thuộc trình độ Elementary - có thể giao tiếp chủ đề cơ bản". Haizzz, trời ơi, cấp độ này đi mua đồ ăn gọi món Tây còn sợ làm sai mà!
Buổi đầu đặt chân vào lớp
Tôi đóng tiền xong hì hục chạy đến lớp sau giờ làm. Vừa bước vào đã thấy toàn anh chị công sở mặt căng như dây đàn. Cô giáo bản ngữ tươi cười chào: "How was your day?". Cả lớp im phăng phắc như tờ, cứ nhìn nhau cười trừ. Mãi mới có anh góc phải lên tiếng: "I am...fine...thank you...and you?". Chuẩn không cần chỉnh, như sách giáo khoa lớp 6!
Giáo viên liền chỉnh luôn: "Thực tế người ta hỏi vui sẽ trả lời kiểu: Could've been better if I won the lottery! (Cười). Chúng tôi ngẩn tò te, toàn từ mới đậm đặc. Tiết lộ nhé, tôi phải lén lấy điện thoại tra "lottery" là cái gì, hóa ra là... vé số!
Những cái khó bắt đầu bủa vây
- Vụ nghe: Đối tác nói nhanh như bão. Tôi tai trái nghe được chữ "project", tai phải bắt được "deadline" còn ở giữa thì... mù tịt!
- Vụ phản xạ: Não cứ lục tìm từ như thợ săn truy lùng thú quý hiếm. "Nice to meet you" đơn giản thế mà gặp đối tác, tim đập chân run, nói thành "Me too" bừa bãi!
- Áp lực đồng nghiệp: Đứa thực tập 20 tuổi bắn tiếng Anh như gió, còn mình ngồi im như thóc thối. Động lực à? Không, nó gọi là tự ái đồng nghiệp đó!
Chiến thuật tự cứu mình của tôi
Không chờ trung tâm cứu rỗi nữa. Tôi làm mấy cái sau mỗi tối:
Bước 1: Lôi điện thoại ra xem video hướng dẫn giao tiếp công sở. Chọn mấy kênh có phụ đề song ngữ, thấy câu nào hay thì rút giấy bút ghi chép như điên.
Bước 2: Đứng trước gương nhại lại, cử chỉ tay chân phóng đại hết cỡ. Lần đầu nhìn mặt mình lúc nói tiếng Anh, tôi cười muốn vỡ bụng - giống y như chú vẹt tập nói tiếng người!
Bước 3: Ép bạn cùng lớp nhắn tin bằng tiếng Anh trên group chung. Ai viết tiếng Việt bị phạt gửi sticker gấu bông xấu hổ. Tôi từng suýt gửi nhầm ảnh con mèo ngủ gật vào email sếp vì dùng chung đống tab học hành!
Thành quả và mấy cái tôi ngộ ra
Sau 4 tháng vật lộn, buổi thuyết trình gần đây với đối tác Singapore đã khác. Tôi nói vẫn lắp bắp nhưng mà... hiểu được nhau! Quan trọng là biết cách:
- Khi nghe không kịp thì không nhào vô "pardon?" như gà mờ, mà tỉnh táo hỏi lại "So you mean we should adjust this phase?"
- Nói sai ngữ pháp thì kệ, miễn đối phương nhận được thông điệp. Thi thoảng họ còn cười khoái chí vì mấy cách diễn đạt "creative" của tôi!
Tôi hiểu ra mấy điều sống còn:
- Lớp học chỉ cho khung xương, thịt da phải tự đắp: 2h/tuần trên lớp không đủ, dành 15p mỗi ngày chém gió với gương còn tốt hơn.
- Lỗi sai là phần thưởng: Mỗi lần nói bậy là não ghi nhớ cực sâu, lần sau hắn sẽ tự chỉnh như điện thoại update app.
- Không tồn tại viên đạn thần kỳ: Quảng cáo giỏi sau 3 tháng ư? Khả năng cao là học vẹt mấy câu xã giao chán phèo. Tôi đang tính đóng thêm khóa nâng cao cho chắc bắp đùi!
Giờ ngồi viết mấy dòng này mà vừa thở phào vừa gật gù. Tiếng Anh không dễ nuốt nhưng cũng không đến mức cay nghiệt như sợi hành củ trong bát phở đâu. Chậm mà chắc, từng bước từng bước mài dũa, sẽ có ngày mình chém gió như sư thầy giảng đạo, bạn ạ!
Responses