Mẹo luyện nói tiếng Anh cho người mới bắt đầu tự tin giao tiếp ngay

Khởi Đầu Với Cái Miệng Cứng Đờ

Nhớ lúc mới tập nói tiếng Anh, tao ngồi trước gương tự nói chuyện một mình. Mở miệng ra phát âm được vài từ đơn giản kiểu "hello", "thank you" xong... câm như hến. Cứ muốn nói câu dài là não với miệng nó đánh nhau, từ vựng bay hết lên mây. Thấy mấy đứa Tây nói lia lịa mà ghen tỵ, người ta sao tự tin quá trời.

Quay Lại Từ Cái Cơ Bản Nhất

Tao chấp nhận mình là đồ gà mờ, quyết định làm lại từ đầu. Hôm đầu tiên tập:

  • Bật youtube lên nghe mấy bài hội thoại siêu ngắn, toàn câu "How are you?", "I'm fine" nghe đi nghe lại hoài
  • Cầm điện thoại tự ghi âm giọng mình nói, nghe phát quê muốn chết. Giọng cứ như con vịt bị nghẹn họng
  • Đứng trước gương nhìn khẩu hình mình méo mó ra sao, chỉnh môi chỉnh lưỡi từng tí

Chiêu Thần Kỳ Từ Chiếc Gối

Rồi tự nhiên nghĩ ra trò ngu muội mà hiệu quả: lấy cái gối ôm ra làm bạn tập nói. Mỗi chiều ôm gối trước mặt, tưởng tượng nó là ông Tây hàng xóm:

  • Nói thật chậm, nhấn từng âm "Gooood... moooorning"
  • Diễn cảm tay chân như đang kể chuyện thiệt
  • Nói sai cứ kệ, đằng nào gối nó cũng không cười mình

Lạ thay, dần dần miệng đỡ cứng hơn. Phản xạ nói cũng tự nhiên hơn chút xíu.

Mưa Dầm Thấm Lâu

Tao lôi cái trick tập với gối thành thói quen mỗi tối:

  • Hẹn đồng hồ chỉ 5 phút/ngày, rảnh thì kéo thêm
  • Chuyển sang mấy câu dài hơn kiểu "Today I ate..."
  • Vừa nấu ăn vừa lẩm bẩm mô tả món mình nấu

Qua tuần thứ hai, bỗng dưng gặp thằng Tây đi bộ dạo gần nhà. Nó hỏi đường cái rụp. Tao đứng hình giây lát rồi bật ra được câu "Go straight... about 100 meters". Chẳng hoàn hảo gì, nhưng nó gật đầu hiểu! Cái cảm giác sung sướng, muốn nhảy cẫng lên hét "tao nói được rồi!"

Giờ Thì Rành Rẽ

Giờ tao quất luôn mấy trò này hàng ngày:

  • Tắm là lúc luyện cao độ, nói như diễn giả với vòi sen
  • Ăn cắp mấy đoạn phim hoạt hình ngắn rồi nhái giọng nhân vật
  • Thấy từ nào đẹp trong phim thì chép vô note điện thoại

Chốt lại là đừng đặt nặng phải hay, chỉ cần không ngại sai. Miệng cứng thì mềm dần, quan trọng là để cái miệng nó quen máy móc tự nhiên. Giống như tập xe đạp vậy đó, ngã vài lần rồi cũng phi bon bon!

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *