Người Mới Bắt Đầu: Cách Tập Nói Tiếng Anh Chuẩn Và Dễ Hiểu Nhất
Mình Mới Bắt Đầu Học Nói Tiếng Anh Như Thế Nào
Hồi đầu mình định học theo kiểu sách vở, nghe ai máy cái app hay trang web học tiếng Anh là nhảy vào liền. Điều chỉnh đặt điện thoại trước mặt, tập đọc câu đơn giản "Hello, my name is..." theo cái giọng máy móc. Đọc xong mấy chục lần mà nghe chính giọng mình quay lại vẫn thấy... ngượng chín mặt. Cảm giác đang lừa dối chính mình, nói chữ ai nghe nổi trời, phát âm như gà mắc tóc.
Vỡ Lẽ Từ Sai Lầm Ngớ Ngẩn
Mình nhớ như in hôm đi siêu thị, gặp ông Tây hỏi đường. Mình cứng họng, miệng há hốc mà không phun ra được chữ nào, chỉ biết chỉ tay lóng ngóng. Ông Tây nhìn mình có vẻ tội nghiệp, gật đầu rồi đi. Về nhà nằm vật ra ghế, tự hỏi học kiểu gì mấy tháng trời mà vẫn như vịt nghe sấm. Cảm giác thất bại nó đắng nghẹn ở cổ, biết ngay cái cách mình đang học nó sai bét rồi.
Lúc tâm sự với đứa bạn, nó nhìn mình cười khẩy: "Mày cứ ráng nói như diễn viên Hollywood làm chi, tụi nó xem phim hoạt hình tiếng Anh cho thiếu nhi từ nhỏ đấy, dễ vô hơn". Mình giật mình. Thật à?
Quay Về Vỡ Lòng Giữa Đêm Khuya
Thế là mình lên YouTube, tìm mấy kênh hoạt hình đơn giản cho con nít. Lúc đầu còn ngại, nghĩ mình lớn đầu rồi xem mấy cái này người ta cười chết. Nhưng kệ, tối đến cứ bật lên xem.
- Tối đầu tiên: Chọn video "Baby's First Words". Nghe cô giáo nói chậm rãi "Apple... This... is... an... apple". Cố bắt chước, nói theo tới khi rát họng.
- Tối thứ hai: Xem video dạy hát "Head, Shoulders, Knees and Toes". Vừa hát vừa sờ đầu sờ chân, diễn trò như thằng hề một mình trong phòng. Con gái mình nhìn thấy còn cười rần rần.
- Tối thứ ba: Tìm cái video có hình con chó, con mèo, nghe họ gọi tên. Tập phát âm "Dog", "Cat". Nghe mình nói ngọng "đặc" với "cắt" mà tự chửi thầm: "Cái lưỡi với mồm của mày dở thấy bà!".
Rồi mình phát hiện ra bí kíp: Không cần nhồi nhét từ khó. Cứ bắt đầu bằng vật dụng quanh mình: "Cup", "Phone", "Book". Đi tới đâu thấy vật gì quen, thì lẩm bẩm gọi tên nó bằng tiếng Anh, kiểu như tự độc thoại vậy. Trong nhà tắm cầm cái xà bông lên, rít qua kẽ răng: "Soap!". Đi nấu cơm cầm cái muỗng: "Spoon!". Thằng bạn tới chơi nghe thấy tưởng mình bị điên.
Tập Như Trẻ Con Không Ngại Ngùng
Đỉnh điểm là hôm đang xem video hoạt hình với con gái, cô giáo hỏi: "What color is it?". Bé nó nói liền: "Red!". Mình ngẫu hứng nói theo: "Rết!". Bé nó còn giơ ngón tay cái lên: "Ba nói giỏi!". Xúc động rớt nước mắt luôn. Từ đó mình quyết không học thầm nữa, cứ gặp con là kéo nó vào tập cùng. Hai cha con đi siêu thị, thấy đồ gì đơn giản đều chỉ vào bảo: "Con, hỏi đi! What is this?". Nó hăng lắm, nói xong còn đòi ba nói theo.
Đến giờ thì cái lưỡi nó dẻo hơn xưa nhiều. Không còn nói như cua bò, cũng bớt "đắp chiếu" khi gặp Tây. Quan trọng nhất là không sợ nói nữa, sai thì sửa, nói tới khi nào người ta gật đầu thì thôi. Như bé con nhà mình, học nói từ sai tới gần đúng rồi mới tới chuẩn. Ai chê kệ ai, mình biết mình đang đi đúng đường. Đứa con gái giờ còn khoe với mẹ: "Daddy đọc truyện đi! Daddy giỏi tiếng Anh!". Thế là thắng rồi.
Responses