Thời gian biểu học tiếng anh cho người mất gốc 60 phút mỗi ngày
Thời gian biểu này ra đời vì tôi quá đuối!
Nguyên đơn giản là tôi mất gốc tiếng Anh kinh khủng luôn. Bật video nghe tiếng Anh thấy ù tai nhức óc, đọc một câu đơn giản cũng phải tra từ điển từng từ một. Chán nản thấy mẹ luôn, nhưng không học lại thì không được.
Tôi quyết định bớt chơi game đi 1 tiếng mỗi tối để lên thời khóa biểu học. Mục tiêu? Chỉ mong sao 3 tháng sau nghe được mấy câu đơn giản với nói được vài từ cho đỡ xấu hổ.
Cắm đầu làm liều theo kế hoạch 60 phút
Giai đoạn 1: 20 phút đầu như cực hình
- Phút 1 - 5: Nhìn app flashcard hoa cả mắt. Tải mấy app từ vựng cơ bản trên điện thoại, mở lên học tầm 5 từ mới. Học xong quên ngay, nhìn mặt chữ như nhìn mã vạch.
- Phút 6 - 15: Nghe chả hiểu gì. Mở Youtube tìm video "Tiếng Anh cho người mới bắt đầu", tốc độ 0.75x. Nghe được mỗi "Hello", "How are you?" còn mấy câu sau nghe như vịt nghe sấm. Đầu tôi ong ong.
- Phút 16 - 20: Vừa đọc vừa gào. Cầm sách đơn giản nhất tôi tìm được, thường là truyện trẻ con, đọc to lên. Phát âm nghe lạ hoắc, chắc cả xóm nghe thấy cười thầm. Xấu hổ nhưng kệ, cứ đọc.
Giai đoạn 2: 20 phút giữa - Vật lộn với ngữ pháp
- Phút 21 - 35: Nhức đầu chỗ này. Lôi quyển ngữ pháp căn bản ra học mỗi ngày một điểm nhỏ. Hôm nay thì "To be", mai thì "Thì hiện tại đơn". Viết câu ví dụ lung tung vào vở, đọc đi đọc lại mà cứ lẫn lộn "am/is/are" hoài. Não như bị chèn ép.
- Phút 36 - 40: Làm bài tập mà toàn sai. Tìm mấy bài tập đơn giản trên mạng về cái điểm ngữ pháp vừa học, làm đại vào. Xong check đáp án... trật lất! Hụt hẫng vô cùng.
Giai đoạn cuối: 20 phút cuối - Kiên nhẫn luyện tập
- Phút 41 - 50: Gõ như gà bới. Đặt bàn phím gõ một đoạn văn ngắn ngắn, bằng tiếng Anh, nói về bản thân hoặc một ngày của tôi. Mỗi từ đều phải tra cách viết, gõ xong cũng không biết có đúng không. Chậm như rùa bò.
- Phút 51 - 60: Tự kỷ ám thị. Ngồi tự nói với bản thân bằng tiếng Anh, kiểu "I am Hung. Today is... uh... Tuesday. I... study... English." Lủng củng, ngượng chín mặt nhưng cố đéo bỏ cuộc.
Sau 2 tuần: Mệt nhưng ráng bám
Thành thật mà nói, 2 tuần đầu như đi địa ngục. Từ vựng học trước quên sau. Nghe vẫn loáng thoáng vài từ. Ngữ pháp nhớ mang máng. Nói thì vẫn ngắc ngứ. Muốn bỏ cuộc cả trăm lần.
Nhưng tôi tự nhủ: "Có bỏ thì cũng chẳng được gì, ráng thêm tý nữa coi sao". Thay vì bỏ, tôi điều chỉnh chút đỉnh. Nghe không được 0.75x thì nghe 0.5x. Ngữ pháp khó quá thì chỉ tập trung học 1 cái cho kỹ thay vì ham nhiều. Từ vựng học xong phải viết lại bằng tay nhiều lần cho nó thấm.
Giờ thì sao?
Kiên trì được gần 2 tháng rồi. Không phải giỏi giang gì đâu, nhưng thấy mình tiến bộ chút xíu. Nghe được nhiều từ hơn trong mấy video dễ. Đọc sách trẻ con đỡ phải tra từ điển liên tục hơn. Nói được mấy câu đơn giản mà... không sợ bị cười lắm. Quan trọng là thói quen học đã hình thành. Vẫn mệt, vẫn khó, nhưng thấy đáng! Ai cũng nói tiếng Anh cần thời gian, giờ tôi mới thấm câu đó. Cứ từ từ mà cày, không cần vội!
Responses