Kinh nghiệm học tiếng Anh cho người mới bắt đầu bắt đầu từ đâu

Lúc mới tập tành học tiếng Anh, mình ngơ ngác y hệt con nai vàng. Mở sách ra nhìn chữ như giun bò, tai nghe băng đĩa mà cứ tưởng người ta đang nói tiếng... hành tinh khác. Chán nản muốn bỏ cuộc luôn!

Vật lộn với bảng chữ cái

Ngày đầu tiên cầm cuốn sách cơ bản, tay run cầm cập. Ép não ghi nhớ mặt chữ bằng cách vừa đọc to vừa viết đi viết lại. Chữ "G" và "J" cứ đánh vật nhau trong đầu, đọc "gờ" với "giờ" loạn cả lên. Phải dán bảng chữ khắp tường nhà vệ sinh, bàn làm việc, thậm chí... tủ lạnh. Tắm cũng lẩm bẩm "A B C" mà bà xã tưởng mình bị điên.

Đụng độ phát âm như đánh trận

Mò mẫm sang phần phát âm thì khổ không tả nổi. Bật video dạy phát âm lên bắt chước, miệng méo xệch, lưỡi tê cứng mà âm "th" với "s" vẫn giống hệt nhau. Tập nói "this is a book" mà nghe như "dít iz ơ búk", bạn Tây nghe xong cười ngả nghiêng. Mỗi lần mở miệng nói là mồ hôi tay ướt đẫm, chỉ muốn độn thổ.

  • Dùng app ghi âm rồi nghe lại: Giọng mình nghe mà muốn đập điện thoại
  • Xem phim không sub: 30 giây là đầu óc quay cuồng, tắt máy đi ngủ
  • Mua khóa học online quảng cáo "nói như gió": Tiền mất mà vẫn... đứng gió

Lượm lặt từ vựng kiểu "ăn mày"

Không chịu thua, mình vơ vét từ vựng bằng mọi cách. Ghi chữ lên sticky note dán khắp nhà, chai dầu gội cũng bị viết "shampoo", ly nước dán chữ "cup". Đi chợ thấy trái ớt thì thầm "chilli", gặp con chó thì lẩm bẩm "dog". Bà hàng xóm cứ tưởng mình bị... ma nhập! Tối nào cũng vật lộn với 5 từ mới, sáng hôm sau quên sạch 4.

Phát hiện bí kíp "xương máu"

Cho đến một ngày mình vứt hết sách vở sang bên, bật kênh thiếu nhi tiếng Anh lên coi thử. Trời ơi! Họ nói chậm rãi, hình ảnh sinh động, nghe hiểu được vài ba câu đơn giản. Thế là mình lao vào:

  • Ngày nào cũng coi hoạt hình 20 phút
  • Bắt chước hết câu thoại của nhân vật
  • Hát theo bài hát con nít dù phát âm sai be bét

Dần dà nghe quen tai mà không cần cố gắng. Tự nhiên một hôm mở YouTube thấy video "Top 5 mistakes beginners make", mình nghe hiểu được cả tiêu đề! Nước mắt suýt trào ra, cảm giác như trúng số.

Cái kết không ngờ

Giờ thì mình vẫn nói tiếng Anh kiểu "phá làng phá xóm", nhưng ít ra không sợ bật âm "th" nữa. Quan trọng nhất là vứt bỏ suy nghĩ "phải học cho đúng" ngay từ đầu. Cứ sai đi rồi tự khắc não nó chỉnh lại, giống như tập đi xe đạp vậy - té sứt đầu mẻ trán mấy lần thì tự nhiên... thăng bằng!

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *