5 Bước Đơn Giản để Tự Học Tiếng Anh Cho Người Mới Bắt Đầu - Thành Thạo Giao Tiếp Nhanh

Mới đầu học tiếng Anh tôi cũng bơ phờ lắm. Mua quyển sách dày cộp ở hiệu sách cũ, về nhà mở ra xem thì… chữ nghĩa như cua bò. Đọc được câu "Hello, how are you?" mà toát hết cả mồ hôi, phát âm nghe như chửi nhau. Cái cảm giác nản ấy nhớ mãi.

Bước 1: Mò YouTube học phát âm bừa đi đã

Lên YouTube gõ "dạy phát âm tiếng Anh cho người mất gốc". Xem một video 20 phút mà rewind 10 lần chỗ cô giáo hướng dẫn uốn lưỡi, tập đến khô cả miệng. Luyện âm "th" mà phun nước bọt ra màn hình điện thoại. Ngày đầu chỉ nhét được đúng 3 âm /s/ /ʃ/ /θ/ vào đầu, mệt phờ người.

Bước 2: Nhặt sạn từ vựng trong phim Netflix

Mở phim hoạt hình đơn giản nhất trên Netflix, bật phụ đề song ngữ. Gặp từ nào đơn giản nhìn mặt chữ phát âm được thì bung sổ tay ghi lại. Một tập phim 20 phút vớt được vỏn vẹn 5 từ: cat, run, happy, sun, ball. Ngồi bật đi bật lại cảnh con mèo chạy nhảy mà lẩm bẩm "happy cat, happy cat" như bị thần kinh.

Bước 3: Hóng chuyện Facebook mấy hội nhóm learner

Vào group Facebook "Giao tiếp tiếng Anh dễ như ăn bánh". Toàn thấy người ta hỏi "làm sao nói câu này", lâu lâu dám chêm 1 câu comment bằng tiếng Anh đơn giản như "I also want to know". Ai khen "good" là mừng rớt nước mắt, dù biết họ nịnh cho vui.

Bước 4: Kéo đứa bạn cùng trình độ ra quán trà sữa "thực chiến"

Hẹn thằng bạn học chung ra Highland, hẹn trước "chỉ nói tiếng Anh, ai chửi tiếng Việt phạt 50k". Cuộc hội thoại kinh điển:

    -"You... uống gì?"

    -"I... drink... milk tea. You?"

    -"Same same."

Cười nắc nẻ nhưng vẫn đóng tiền phạt vì nói "same same" theo kiểu Việt Nam. Về nhà đau cả bụng vì cười với ngượng.

Bước 5: Đi chùa nói chuyện với Tây ba lô

Can đảm ra phố cổ, thấy ông Tây nào mặt thiện là chào "Hello!" rồi đơ người ra. Tới lần thứ 3 gặp anh chàng Pháp ngồi uống bia hơi, liều mạng hỏi "Can I sit here?". Nói chuyện 30 phút bằng thứ ngôn ngữ bập bõm, tay đập chân đá minh họa tới mức người ta phải hỏi "Are you dancing?". Rút cục cũng xin được Facebook "để mai mốt luyện nói tiếp".

Giờ nghĩ lại mà phì cười. Một tháng trời tập tễnh như gà mắc đẻ, đi đâu cũng ôm cuốn sổ tay nhầu nhĩ ghi chữ thế mà khá lên nhiều. Đêm qua coi phim không cần phụ đề vẫn hiểu được cảnh bà mẹ hét "I’m tired!". Biết đâu nhờ cái trò "cầm đèn chạy trước ô tô" ấy, mai mốt gặp lại anh Tây ở phố cổ thành đồng nghiệp thì sao?

Related Articles

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *